5 câu truyện Cryptic kinh dị ngắn khiến bạn xoắn não & nổi da gà (P1)


Chắc hẳn với các bạn thì truyện ma, truyện kinh dị không còn xa lạ gì nữa, đúng không ?. Nhưng giờ đây những câu truyện kinh dị không còn đơn giản chỉ là những câu truyện dài mà bạn phải nghe kể cả tiếng đồng hồ hay phải đọc cả 1 quyển sách nữa, mà giờ đây bạn có thể dễ dàng bắt gặp được những mẩu truyện ngắn được gọi là cryptic được lan truyền trên internet. Vậy Cryptic là gì?


"Cryptic là "một thể loại truyện mà trong đó có chứa những hàm ý rất lớn hoặc có thể cực kỳ lớn". Các câu từ trong cryptic thường rất khó hiểu vì là dạng giải đố IQ.  Chính vì thế để giải được câu truyện cryptic cần đến những bộ não logic & thông minh + với chút “man rợ” để có thể đưa ra những lời giải hợp lý và hấp dẫn nhất.

Chính những chi tiết khó hiểu đó là nút thắt, đầu mối của toàn bộ cryptic". 


Với cryptic thường có 2 lối suy nghĩ: suy nghĩ đơn giản hoặc là rất cao siêu. Những biện pháp nghệ thuật thường được sử dụng trong cryptic: ẩn dụ, láy, hoán dụ, hàm ý, biểu tượng.

Cryptic có nhiều dạng, tùy vào mục đích của tác giả. 

Dạng thứ nhất tùy vào người đọc, kiểu kết thúc mở, những đáp án hợp lý được coi là đúng. 

Dạng thứ hai là cố định, cốt truyện đã được định trước, tác giả cho ra bộ khung thiếu “xương” để người giải có thể  thêm những phần thiếu của câu truyện sao cho hợp lý nhất. Nghĩa là những chiếc “xương” có sẵn sẽ gợi ý các chiếc xương bị thiếu. Để khi bạn hiểu và giải ra được câu truyện bạn sẽ thấy được sự man rợ của câu truyện là như thế nào.
 
Với những điều nêu trên, bạn đã hình dung ra được cryptic là gì? & thấy được tại sao nó lại khiến nhiều người tò mò đến vậy rồi chứ? Được rồi, giờ hãy cùng mình thử đọc 5 câu chuyện ngắn cryptic và hãy thử dùng trí tưởng tượng của bạn để suy ra hàm ý ẩn trong những câu chuyện này nhé.


CÂU CHUYỆN SỐ 1 : "NGƯỜI CŨNG BIẾT"

Một cô gái trẻ đẹp một ngày nọ phải ở nhà một mình cùng với con chó nhà thân cận. Lúc này trời đã tối, và trên bản tin thời sự nhà chức trách đang ra thông báo về một tên sát nhân đang lần khuất trong khu vực dân cư mà cô đang sống. Tối hôm đó, cô gái cẩn thận khóa chặt mọi cửa nẻo, từ cửa chính đến cửa sổ, duy chỉ có ô cửa nhỏ dưới tầng hầm là chưa đóng." Thôi chắc không sao đâu, cửa đó nhỏ quá mà", cô bèn đề nó như vậy, chỉ khóa cánh cửa dẫn xuống tầng hầm và đi thẳng lên phòng ngủ….


Như mọi hôm, con chó trung thành lại rúc vào dưới giường bảo vệ cô qua đêm..... Trong đêm đen tĩnh mịch, cô chợt tỉnh giấc bởi tiếng nước nhỏ giọt vọng lại từ phía nhà tắm. Nửa mê nửa tỉnh, cũng chả muốn phải xuống giường để khóa vòi nước mà mất đi giấc ngủ ngon, như thói quen, cô bất giác đưa tay xuống rờ vào đầu con chó cưng, cảm nhận cái liềm ấm áp thường lệ của nó rồi an tâm ngủ tiếp..... 


Nhưng lại một lần nữa cô tỉnh giấc vì tiếng nước rỉ rả khó chịu đó, và lại đưa tay xuống giường, con chó vẫn ở đấy, liếm bàn tay cô chủ . Cô cảm thấy và tiếp tục yên giấc......  Trằn trọc, khó ngủ vì tiếng nước rỉ rả phiền toái lúc giữa đêm ngon giấc, cô mệt mỏi bước xuống giường, uể oải và thầm bực tức lê bước về phía nhà tắm. 



Càng tới gần nhà tắm, tiếng nước nhỏ giọt càng trở nên rõ ràng. Cô chậm chạp đẩy cửa nhà tắm, lúc này tối như mực, cô bèn bật đèn lên..... Chào đón cô gái là một cảnh tượng man rợ, xác con chó cưng bị treo lủng lẳng trên cái vòi nước, máu rỉ ra từ vết cắt trên cổ chú chó nhỏ từng giọt, từng giọt xuống bồn tắm đỏ thẫm Hoảng loạn, nhưng cô chợt nhận ra trong gương có gì đó rất lạ. Cô gái liền quay ra đằng sau, và nhận ra một dòng chữ viết bằng máu ở trên bức tường trong phòng tắm : 

"Con người cũng biết liếm tay đấy..."

CÂU CHUYỆN SỐ 2 : "LỖ NHÌN CỬA"

Cô bé 15 tuổi tên là Donna sống với cha mình trong một căn nhà nhỏ ở ngoại ô. Kể từ khi mẹ Donna qua đời, Donna phụ thuộc hoàn toàn vào cha mình. Mối quan hệ cha con giữa họ rất tốt. 35 Một hôm, cha của Donna chuẩn bị lên đường đi làm ăn. Trong lúc ăn sáng, ông nói với cô rằng ông sẽ về nhà rất muộn. Nhưng đến tối khuya cha cô vẫn chưa về nên Donna quyết định đi ngủ trước. 


Cô bé có một giấc mơ kì lạ. Cô thấy mình đang đứng ở cạnh một đường cao tốc tấp nập. Xe ô tô và xe tải chạy băng băng tuôn khói mù mịt. Cô nhìn qua đường cao tốc và nhìn thấy một hình hài quen thuộc phía bên đường. Đó là cha của cô. Ông đang cố hét lên để báo cho con mình một điều gì đó, nhưng Donna không nghe được. Đôi mắt cha cô rất buồn. Ông dường như muốn tuyệt vọng. Donna cố gắng hết sức và cuối cùng có thể nghe ra được: 

"Đừng ... Mở ... Cửa ..." 


Đột nhiên, Donna bị đánh thức bởi một tiếng động lớn. Ring Ring Ring. Cô bò ra khỏi giường và mang dép. Sau đó, chỉ với bộ áo ngủ, cô chạy xuống cầu thang và đi tới cửa trước. Nhìn qua lỗ nhỏ trên cửa chính, cô nhìn thấy bên khuôn mặt của cha cô, đang nhìn chằm chằm vào cổ. Chuông cửa chuông inh ỏi… 

"OK, chờ con tí!" Cô hét lên. 

Cô kéo chốt cửa ra nhưng bỗng nhiên có điều gì không ổn khiến cô dừng lại. Cô nhìn qua các lỗ cửa một lần nữa. Một điều gì đó về nét mặt của cha Donna không được đúng cho lắm. Mắt anh rộng mở và đầy vẻ sợ hãi. Cô vặn chốt khoá cửa lại. 



"Cha!", Cô hét lên qua cánh cửa. 

"Cha quên chìa khóa à ?" Ring Ring Ring. 

"Cha ơi, trả lời con!" Ring Ring Ring. 

"Cha ơi! Trả lời con đi!" Ring Ring Ring. 

"Có ai đang đi cùng cha không? Ai đang đe doạ cha phải không?" Ring Ring Ring. 

"Sao cha không nói gì" Ring Ring Ring. 

"Con không dám mở cửa nếu cha không lên tiếng đâu." 

Chuông cửa vẫn reng lên inh ỏi, nhưng vì một lý do nào đó, cha Donna từ chối trả lời tiếng khóc than tuyệt vọng của con gái. Cả đêm hôm đó, Donna sợ hãi ngồi co rúm ở góc hành lang, cố gắng chịu đựng tiếng chuông reng không ngừng. Thời gian dường như đứng lại, Donna cảm giác như trời không bao giờ sáng. Cuối cùng, Donna kiệt sức và chìm vào cơn mê trong tiếng chuông ầm ĩ. 


Sáng hôm sau, cô bé thức dậy và thấy không gian xung quanh thật yên tĩnh. Cô rón rén đi đến cửa và nhìn qua lỗ cửa một lần nữa. Cha cô là vẫn còn đó, nhìn chằm chằm vào Donna. Cô bé thận trọng mở cửa và chứng kiến một cảnh tượng kinh hoàng. Đầu bị cha cô được treo lủng lẳng. Có một mảnh giấy kẹp ngay chuông cửa. 

"Cháu thông minh quá nhỉ"

CÂU CHUYỆN SỐ 3 : "MẸ ƠI, CON XIN LỖI"

Một đêm, người phụ nữ đương ngồi trong nhà bếp đọc báo. Khi nhìn lên, cô thấy đứa con trai sáu tuổi của mình đi dần xuống cầu thang, bé mặc trên người bộ pijama.




"Sao vậy con yêu?" mẹ bé hỏi.

"Con gặp ác mộng,"cậu trả lời.

"Giờ con an toàn rồi, nhé," người mẹ nói.

"Con mơ, con đang nằm trên giường, rồi con nghe có tiếng động trong phòng ngủ của bố," cậu nói. "Khi nhìn qua cửa, con thấy cái gì đó màu đen mà lớn lắm, mắt trắng dã. Chúng nó bước ra khỏi nhà kho rồi tấn công bố."


"Đừng lo con,"
người mẹ nhẹ giọng nói. 

Cô ôm con cô thật gần gũi. "Đó chỉ là mơ thôi. Nó thực sự không có xảy ra mà."

Cậu bé tiếp tục. "Nó xé bố ra thành từng mảnh rồi ăn hết, ăn xong, nó liếm hết máu trên sàn nhà. Con nghĩ nếu chạy thật nhanh, nó sẽ không bắt con, thế nhưng là nó đuổi được, nó chuẩn bị ăn con rồi, cơ mà nó dừng lại và nói nó sẽ không ăn thịt con nếu con hứa..."

"Hứa gì thế con?" người mẹ lại hỏi.

"...hứa là..."

"
Thôi nào. Con có thể nói cho mẹ bất cứ điều gì. Hứa cái gì vậy?"

"...hứa sẽ làm mẹ xao lãng trong khi nó trườn tới đằng sau mẹ. Mẹ ơi con xin lỗi..."

người phụ nữ nghe thấy tiếng sàn gỗ phía sau cô 

 Cọt Kẹt...


                                      CÂU CHUYỆN SỐ 4 : "CHIẾC CD"

Tôi và bạn mình đang họp tác làm một bộ phim ma ngắn. Nữa đêm không ngủ được nên tôi đến phòng làm việc đề hoàng thành nốt những thứ cần thiết trong dự án. Tôi thấy một chiếc đĩa CD và bật nó lên. Ôi thật tuyệt vời, những tiếng rào rú rên rỉ ầu ơ ru con ma quái rùng rợn phát ra qua tai nghe. Không ngờ thằng bạn tôi có thể sưu tập những âm thanh đáng sợ và sống động như thật đến thế. Qua 12h giờ, tôi cũng buồn ngủ và thiếp đi trên bàn. Sáng hôm sau thằng bạn kêu tôi dậy và hỏi:


" Có thấy cài đĩa CD trắng đâu không? Tao đi chép âm thanh coi.

" Cái đĩa trắng? Nó vẫn chưa chép âm thanh vào đĩa? 

                        Vậy cái thứ hôm qua tôi nghe là cái gì?


CÂU CHUYỆN SỐ 5 : "CÁI BÁNH BAO"

Khang và Lĩnh thường đi làm về muộn và hay mua bánh bao ở đầu ngõ ăn. Một hôm hai người cãi nhau, Khang đi suốt đêm không về. Lĩnh biết Khang đi nhậu với bạn nên chủ động nhắn tin làm hòa:

" Ông về đi! Về mua bánh bao cho tui ăn đi! Tui ở nhà đói quá nè!". 


Nhưng Khang vẫn không về. Đêm hôm sau Linh ré mua bánh bao và ăn tại chỗ. Ăn được nữa cái thì Lĩnh mới phát hiện rằng trong nhân bánh bao có ...

                               chiếc nhẫn cặp của hai người.


Nguồn link tham khảo : https://www.wattpad.com/story/35469841-creepy-pasta-cryptic


Nhận xét